Với bức thư này, em Phạm Thùy Linh đã giành giải Nhì cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 43 năm 2014 (UPU 43) của Việt Nam với chủ đề: “Hãy viết một bức thư diễn tả âm nhạc có thể lay động đời sống như thế nào”. Bức thư của Linh được Ban giám khảo quốc gia đánh giá rất cao. Đây là một trong 4 bài dự thi tốt nhất, tác giả có ý tưởng hay, cảm thụ tốt và đã diễn giải, trình bày nội dung một cách mạch lạc, súc tích và giàu tính thuyết phục. Bức thư của Phạm Thùy Linh đạt 16,4 điểm, chỉ thấp hơn 0,55 điểm so với bài đạt giải Nhất.
Thông qua việc nhắc lại lời kể từ người bố của mình, bức thư của em Phạm Thùy Linh cũng cho thấy sự lay động của âm nhạc đối với các cán bộ, chiến sĩ đang công tác tại Trường Sa. Sau những ngày luyện tập, sau thời gian đi trực chiến căng thẳng, vất vả, âm nhạc đã gắn kết những người lính biển trẻ từ nhiều vùng miền lại với nhau, để họ có chung sự đồng cảm, thân thiết như anh em một nhà, cùng đồng lòng, quyết tâm vượt qua mọi gian khó để tiến lên phía trước, sống lạc quan và yêu đời hơn, đặc biệt là quyết tâm bảo vệ chủ quyền biển đảo Việt Nam tại Trường Sa.
Trao đổi với PV Dân trí, cô Nguyễn Thị Thuận - Hiệu trưởng Trường THCS Tô Hoàng cho biết: “Em Phạm Thùy Linh là một học sinh nhiều năm liền đạt danh hiệu học sinh giỏi và khả năng về cảm thụ văn học của em rất tốt".
Dân trí xin giới thiệu bức thư “Gửi bố ở Trường Sa” của học sinh Phạm Thùy Linh:
Ba kính yêu của con!
“Nơi anh đến là biển xa. nơi anh tới ngoài đảo xa. Từ mảnh đất quê ta giữa đại dương mang tình yêu quê nhà…”, những câu hát ấy vang lên qua loa phát thanh phường, dù ngắn ngủi nhưng khiến con bồi hồi, xúc động vô cùng. Con liền cầm bút viết lá thư gửi tới ba. Dẫu biết rằng khoảng cách giữa đất liền và Trường Sa xa lắm, nhưng con tin, ở nơi ấy, ba sẽ cảm nhận được tình cảm sâu sắc của cô con gái yêu. Con nhớ ba thật nhiều!
Hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần. Tiếng sóng biển vẫn đang hòa nhịp cùng tiếng đàn guitar và lời ca tiếng hát của các chiến sĩ, ba nhỉ! Con nhớ ba kể cho con nghe về cuộc sống còn nhiều khó khăn, gian khổ của những lính đảo, nhưng ai ai cũng luôn chắc cây súng trong tay để bảo vệ biển trời quê hương. Sau những giờ thực hiện nhiệm vụ, họ lại ngồi bên nhau, đàn hát cho nhau nghe. Những buổi tối sinh hoạt văn nghệ cuối tuần như thế này, một dòng thư, một lời nói cũng có thể trở thành một giai điệu ngọt ngào; một bài hát có thể được hát đi hát lại nhiều lần mà vẫn rất say mê.
Âm nhạc gắn kết những người lính biển trẻ từ nhiều vùng miền lại với nhau, để họ có chung sự đồng cảm, thân thiết như anh em một nhà, cùng đồng lòng, quyết tâm vượt qua mọi gian khó để tiến lên phía trước, sống lạc quan và yêu đời hơn… “Biển là nhà. Âm nhạc là món ăn tinh thần quý giá nhất” - lời nói ấy của ba, cùng những câu chuyện ba kể in sâu trong tâm trí con. Con thấy thú vị đến nỗi không ít lần năn nỉ ba: “Mai này lớn lên, ba cho con ra biển làm lính đảo, hát cùng ba nhé!”.
Ba biết không, mỗi lần nhớ ba, con lại ngắm nhìn con ốc biển và chiếc đàn guitar - Gia tài ba tặng con trong chuyến nghỉ phép ngắn ngủi vừa rồi. Đặt con ốc bên tai, không chỉ nghe tiếng sóng biển rì rào mà con còn nghe cả giọng nói ấm áp của ba nữa: “Con gái yêu, hôm nay con có nhiều niềm vui chứ? Con đã đàn được bài gì rồi?”. Hì hì, ngày ba đi xa, ba mới chỉ kịp dạy con những nốt nhạc đầu tiên, thế mà bây giờ con đã đàn được khá nhiều ca khúc rồi đó. Âm nhạc quả là kỳ diệu, ba ạ! Đàn lên bản ballad êm dịu Everything I do, con thấy sự bình yên trong tâm hồn, thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao, xóa tan những âu lo, buồn chán. Đàn và hát vang ca khúc Lá cờ, tâm hồn con trẻ trung đến lạ, thấy thêm yêu quê hương, đất nước.
Và ba biết không, hôm vừa rồi, con và các bạn trong lớp đã có buổi giao lưu văn nghệ rất ý nghĩa với các bạn học sinh trường khiếm thị Nguyễn Đình Chiểu. Chúng con tuy không nhìn thấy nhau, nhưng chỉ cần nghe tiếng đàn, tiếng hát là đã cảm nhận được con người, tính cách, thấy quý mến và đồng cảm với nhau vô cùng. Cuộc sống ghê sợ trong bóng tối đã bị đẩy đi rất xa, thay vào đó là ước mơ, hoài bão của các bạn ấy được nuôi dưỡng bên trong những nốt nhạc, cây đàn. Tuyệt vời lắm ba nhé, tiếng hát, tiếng đàn của các bạn con bay xa đến Nhật Bản, Mỹ, Hàn Quốc… làm rung động trái tim bao người. Có không ít bạn ngày trước từng bi quan về số phận, cuộc đời, nhờ có âm nhạc đã thay đổi tất cả, trở thành sinh viên ưu tú của Nhạc viện, cả nhạc sỹ sáng tác nhiều bài hát hay nữa.
Mà ba ơi, chỉ còn 17 ngày nữa là đến Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22/12. Trên báo chí, truyền hình xuất hiện nhiều chương trình, hình ảnh về những người lính cụ Hồ. Con đã lặng người đi khi thấy hình ảnh người lính già ôm cây đàn guitar ngồi hát vang trong những ca khúc truyền thống cách mạng bên dòng người đến viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Âm nhạc từng kết nối nhân dân Việt Nam đoàn kết bên nhau để đánh thắng kẻ thù năm xưa, giờ lại vang lên để tưởng nhớ người anh hùng vĩ đại của dân tộc. Tất cả lặng lẽ rơi những giọt nước mắt để tưởng nhớ, để tự hào…
Và cũng từ đây, con và các bạn có ý tưởng thực hiện đĩa nhạc mang tênCháu yêu chú bộ đội để gửi tặng ba và các chiến sĩ. Bạn đệm đàn guitar, bạn đánh trống, bạn hát chính, bạn hát bè…, ba ạ! Tuy tập luyện khá vất vả nhưng ai cũng hào hứng tham gia. Chắc chắn đây là món quà tinh thần vô cùng quý giá, mang lại thật nhiều niềm vui cho những người lính đảo. Chúng con sẽ nhờ các cô chú bưu tá chuyển đĩa nhạc, những lá thư đến đảo xa. Khoảng cách giữa đất liền và Trường Sa đã thật gần khi có những cánh tem thư bưu chính nối nhịp yêu thương.
Ba kính yêu! Viết thư cho ba, lần nào con cũng muốn tâm sự thật nhiều. Con đã lớn rồi phải không ba? Ở nơi xa, ba hãy yên tâm về con nhé. Con hứa với ba sẽ luôn chăm ngoan, học giỏi và đàn thật hay nữa.
Gửi tới ba và các đồng đội của ba những lời chúc tốt đẹp nhất!
Yêu ba rất nhiều!
Con gái Phạm Thùy Linh
S.H